Thứ Tư, 11 tháng 7, 2018

Những Ngày Tháng Một Mình Của Cô Gái Thiên Bình

Cung Thiên Bình vốn là tập hợp những con người  với một ít tình cảm, cảm xúc, một ít lí trí, mưa nắng thất thường. Tất cả làm nên cá tính đặc biệt của những cô nàng xinh đẹp và anh chàng đẹp trai của cung này.


Vì mỗi thứ đều có 1 ít không thực sự mãnh liệt như những cung khác nên mọi người nhìn vào có thể thấy họ không thực sự cố gắng để làm gì, và không có gì có thể làm họ buồn quá lâu.


Nhưng có một đặc điểm mà mọi người quên ở cung này là họ rất giỏi che dấu, che dấu những cảm xúc của chính họ. Vui sẽ thấy họ chia sẻ với bạn nhưng buồn thì chỉ 1 mình nhấm nháp.


Tôi một cô gái Thiên Bình nhưng không tài năng cũng không xinh đẹp như những gì mọi người thường nghĩ tới khi nghĩ về Thiên Bình. Tất cả những gì tôi cảm nhận về bản thân là một cô gái nhạy cảm, luôn cố gắng vui vẻ nhất có thể. Hình như hơi "nhạt" nhỉ ???


Từ nhỏ cô gái đó đã không biết đến khái niệm khóc hay nhớ nhà, đứa trẻ khác có thể khóc òa khi đi xa nhà, xa bố mẹ nhưng không hiểu sao cô lại thích đi xa và đi bao lâu cũng được. Chưa bao giờ gọi điện hay nói với mẹ là con nhớ nhà, đến nỗi mẹ nhiều khi còn nói dỗi " Mẹ nhớ con chứ con không biết nhớ mẹ là gì". Nghe có vẻ hơi chạnh lòng đúng không??? Nhưng tính từ nhỏ đã vậy rồi mà cô gái biết làm sao. Trong thẳm trong lòng cô gái luôn nhớ về mẹ và gia đình nhưng miệng không thể mở lời ...


Khi ngày càng lớn, chuyện của một gia đình phức tạp mà cái tuổi cô không thể hiểu và đến giờ cũng không hiểu đã khiến cô trở nên thu mình lại hơn tất cả. Càng ngày càng chai sạn với cảm xúc, đến nỗi không một ai có thể làm tổn thương mình. Ngoài vẫn là một cô gái có vẻ vui cười, miệng lúc nào cũng cười tươi nhưng những gì phía sau đó thì không một ai có thể biết và chạm tới.


Nhiều khi cô gái nghĩ sao mình phải sống vất vả như thế, sao không thoải mãi, vui vẻ như những cô gái khác ngoài kia. Bạn bè luôn nói câu "nhìn mày cứ buồn buồn, vô định", nghe xong chỉ biết cười vì chính mình cũng không biết mà :)).


Gia đình cô gái luôn đặc biệt theo cách khác, cách dạy dỗ khác, cách ăn uống khác và tư tưởng cũng khác.Với cách dạy dỗ đó cô gái thấy mình độc lập và cá tính hơi quá so với mọi người ở quê, nơi mà những định kiến về xã hội từ thời xưa còn rất nhiều. Như con gái không được làm cái này, cái kia, phải biết làm hết mọi việc nhà, con trai được quyền vui chơi.... Đó là những thứ mà trong gia đình cô gái trước giờ không có vì mẹ cô gái luôn dạy 2 anh em theo cách công bằng nhất có thể,luôn tôn trọng ý kiến mọi người. Chính vì thế mà cô bị sốc khi qua môi trường khác, không hiểu sao người khác lại như vậy.


Sự sốc nhất bắt đầu thấy rõ khi năm lớp 8 cô gái và anh trai về ở với gia đình cậu mự và ông bà do bố mẹ đi làm ăn xa. Mọi người đều luôn yêu thương và chăm sóc 2 anh em cô, tuy nhiên trong cô biết những điều khác biệt ở 2 gia đình. Ở đây cô không được tự do thể hiện những điều mình nghĩ, không thể làm những việc mình muốn. Luôn có 1 số quy tắc không thể quên như con gái không được cãi với anh, anh có thể đi chơi, không phải làm việc nhà còn mình thì không, con gái ăn xong phải rửa chén, đó là công việc phải làm, nấu ăn, giặt dũ cũng không ngoại lệ. Một môi trường không có sự phản biện, làm trái là sai là bướng không có giáo dục. Cũng vì lí do đó mà anh cô gái từ người chuyện gì cũng làm, cũng phụ em thì giờ chỉ quen với việc ăn xong là đứng dậy đi không còn rửa chén hay dọn dẹp giúp e nữa.


Thế đấy, môi trường và cách dạy dỗ quyết định một con người rất nhiều. Lúc đầu cô gái phản kháng rất mạnh mẽ, đã khóc rất nhiều vì những lời nói của mọi người. Nhưng cuối cùng vẫn là cô sai nên cô quyết định sống trong im lặng và không nói gì nữa. Ai sống như thế nào đã không còn ảnh hưởng đến cô, cô chỉ còn biết đi học, về nhà, ăn và ngủ, không ý kiến không làm loạn.


Lên đại học, bố mẹ cô có chuyện lại về quê chỉ còn anh và cô ở Sài Gòn xa lạ. Luôn luôn là như thế, cái gì cứ gần 1 tí thì lại xa cô. Gia đình cô không khá giả nhưng không thể gọi là thiếu, nhưng đến lúc này cô cảm nhận rõ được giá trị của đồng tiền cũng như cách mọi người bị đồng tiền chi phối. Lúc khó khăn sẽ biết được ai tốt và ai thật lòng với gia đình mình.


Giờ cô gái lại 1 mình ở nơi đây, đêm về với căn nhà lớn và không gì cả. Dù đã quen với việc sống 1 mình nhưng thực sự ở 1 nơi xa lạ không người thân nó là một cảm giác khó tả. Một chút tủi, một chút buồn nhiều hôm muốn khóc nhưng cũng không thể khóc. Vì biết có khóc thì cũng vậy thôi, thay vào đó là học cách mạnh mẽ,vượt qua nỗi sợ. Học cách nấu ăn một mình, dậy sớm một mình, đi chơi một mình và thức 1 mình. Sau tất cả mọi việc rồi cũng quen, 1 mình cũng có những cái vui riêng, mình có thể làm gì mình thích, ăn lúc nào ăn, thoải mãi đọc sách hay nghe nhạc. Qủa cũng không tệ cho những ngày 1 mình như thế.



Cũng cảm ơn việc ở 1 mình mà cô gái có thể nhớ về những chuyện đã qua, cảm nhận được sự quan trọng của người thân, học cách vượt qua nỗi sợ và thêm động lực để bước tiếp. Vì là một cô gái Thiên Bình nên với cô chuyện gì cũng sẽ qua và có cách giải quyết của nó, việc của cô là luôn tươi cười bước tiếp!!



Chia sẻ nếu bạn thấy HAY

Tác giả:

Tôi Là Cô Gái Thiên Bình. Sống Nội Tâm - Hay Khóc Thầm - Yêu Nhạc Mỹ Tâm. Blog Của Tôi Là Những Trải Nghiệm Thật!

0 comments: